Uống rượu không chỉ có làm hỏng việc mà còn xảy ra chuyện! Vì muốn minh chứng dáng vóc của mình cũng đều có thể lên giường cùng người khác. Cô lại to gan hào phóng leo lên xe cùng một người nam nhi lạ lẫm, tiến thẳng đến khách sạn ──Sau hôm đó, ngày ngày cô đều cầu xin ông trời, ngàn vạn lần đừng làm cho cô hội ngộ người đàn ông kia.Nhưng vận mệnh lại trêu ngươi, cô and anh ta lại nhậm chức giáo viên vào cùng một trường học.
Ra mắt truyện Thầy giáo ác ma
Tác giả: Cổ Nhuận
Thể loại: Ngôn tình cao h
Trích đoạn truyện Thầy giáo ác ma
Lý Tinh Ngải cảm thấy Bên cạnh đó mình lại bước đầu say, gò má bị xoa đến nóng bừng, nổi lên một tầng ửng hồng như anh đào, mặc dù trong tâm gào thét, muốn xua đi cái ánh mắt như đang hút hồn người khác kia, tuy vậy không hiểu biết sao, ánh nhìn của cô lại y như bị anh hút đến không tồn tại cách nào ngừng ra đc, thậm chí còn toát ra một loại khát vọng, muốn hòa vào vòng ôm nóng bỏng của anh.
Khát vọng này thật đáng sợ! Lý Do thân thể của cô lại nảy sinh phản ứng kích động như thế so với anh? Lúc trước, khi còn ở bên Lục Phong Quang, cô cũng chưa khi nào cảm thấy thế này!
“Không, không được…” Cô yếu đuối tự cảnh cáo bản thân.
“Cái gì không được?” Anh nhìn bờ môi cô, lại nhớ đến tư vị và lắng đọng, trong tâm địa bước đầu ngứa ngáy khó nhịn.
“Tôi phải…” đi.
Đôi môi nóng rực ngậm chặt môi cô, nuốt một chữ ở đầu cuối vào trong bụng.
Lý Tinh Ngải hít sâu một hơi, lại không hề phòng bị mà khiến cho răng của anh khẽ cắn một chiếc, mãi đến khi cô hé miệng than nhẹ một tiếng, chiếc lưỡi cũng nhân thời cơ này trượt vào bên trong, đưa theo sự bá đạo and điên loạn cuốn lấy chiếc lưỡi non mềm của cô.
Lý Tinh Ngải giống như chiếc lá bên trên cành đang chống trọi với cơn sốt táp, run rẩy đến đáng thương, hai tay buộc phải vịn lên vai anh, dùng hết công sức mới giữ cho mình không bị té xuống đất.
Quá dữ dội, quá cường hãn, thật đáng sợ! Cô không tồn tại cách nào chống cự đc loại đàn ông mãnh liệt như thế này… Không, không thể thường xuyên như vậy nữa, cô phải làm cái gi đó mới đc.
Bàn tay đang để lên trên vai anh dần trượt xuống ngực, tiếp nối lại lần xuống chiếc khăn đang quấn quanh hông anh, bàn tay yếu ớt nắm chặt khăn lông mượt mà.
>> Xem thêm truyện đam mỹ H SM
“Chúng ta hãy trao đổi… A ——” Đến khi nụ hôn nóng bỏng xong, Thiệu Hoa Khiêm định mở miệng nhu yếu luận bàn số điện thoại, nhưng còn chưa nói ngừng thì anh bỗng kêu lên một tiếng thảm thiết.
Thiệu Hoa Khiêm gập người, hai tay ôm siết lấy chỗ đứng cần thiết, thường xuyên lui về phía sau vài bước, sắc mặt cũng bởi vì khổ sở mà trở nên trắng bệch.
cô gái này lại tiến công vào chỗ hiểm của anh, hơn thế nữa lực cũng không nhẹ.
Tận dụng thời cơ! Chạy mau!
Lý Tinh Ngải nắm chặt thời cơ, ném chiếc khăn trong tay ra xa, cũng không tồn tại dũng khí liếc nhìn người bị hại, cô xuất hiện, chạy một lèo không hề thấy bóng dáng.
Khoảng 10 giờ tối, Lý Tinh Ngải ngồi trước bàn laptop, mở MSN để tán gẫu với mấy con bạn —— Chiêm Chỉ Tĩnh, Triệu Linh Lan, Tôn Mai Phượng.
công việc bốn người các cô quen nhau là thế này.
Hồi còn tới trường thì Triệu Linh Lan kha khá nhút nhát yếu ớt nên thường hay bị đám con trai bắt nạt, một hôm tan học, tiết mục ‘ỷ mạnh hiếp yếu’ vẫn liên tục đc trình diễn như thường lệ thì đột nhiên lại bị Chiêm Chỉ Tĩnh và Tôn Mai Phượng khi ấy còn chưa quen biết phát hiện được.
Hai người chúng ta không hẹn mà đồng loạt xông lên, Chiêm Chỉ Tĩnh lo đánh nhau, Tôn Mai Phượng vốn dĩ là bạn giỏi học cùng lớp với Lý Tinh Ngải thì đứng kề bên khiêu khích hai tên nam sinh xấu, sau đó nhân lúc cục diện hỗn loạn thì đạp lên mông mấy tên đó vài cái rồi kéo Triệu Linh Lan trốn sang cạnh bên. Tuy sau cùng cả đám bị gọi vào phòng giám thị viết kiểm điểm, nhưng việc ‘anh thư* cứu mỹ nhân’ & mối quan hệ ‘cùng chung hoạn nạn’ này đã gắn kết các cô lại với nhau, biến thành bạn tốt, tình bạn đó vẫn kéo dãn tới tận hôm nay.
(*) hệt như anh hùng nhưng để chỉ nữ.
Tôi là Chỉ Tĩnh, Tiểu An An nhà công ty chúng tôi rất mưu trí and đáng yêu: Tinh Ngải, hôm nay cậu không đến nhà tớ nhập cuộc tụ hội, không nghe Tiểu An An nhà tớ gọi mẹ, thật đáng tiếc.
Tôn Mai Phượng: Chiêm Chỉ Tĩnh, cậu kìm chế một chút, tình mẫu tử không cần thiết phải mạnh như vậy, Tiểu An An chỉ bập bẹ hai tiếng, cũng chẳng phải là gọi mẹ gì đâu.
Tôi là Chỉ Tĩnh, Tiểu An An nhà Cửa Hàng chúng tôi rất lanh lợi and đáng yêu: Tiểu An An cụ thể là gọi mẹ! Linh Lan, cậu mau nói thử xem.
Linh Lan là của Lô Sĩ Kiệt, không có bất kì ai đc tơ tưởng đến cô ấy: Tớ đã tra thông tin, em nhỏ nhắn từ sáu tháng đến một tuổi là đang trong giai đoạn bi bô tập nói … dù rằng Tiểu An An nói rất mơ hồ, nhưng không chừng thật sự là gọi mẹ đó!
Tôi là Chỉ Tĩnh, Tiểu An An nhà công ty chúng tôi rất mưu trí và đáng yêu: Thấy chưa thấy chưa!
Tôn Mai Phượng: Linh Lan, cậu đang cổ vũ tình mẫu tử của Chiêm Chỉ Tĩnh đấy à?
Cây ngải cứu yếu ớt: Tớ cũng khá nhớ Tiểu An An, nhưng lại không thể ra ngoài… Aiz.
Linh Lan là của Lô Sĩ Kiệt, không ai đc tơ tưởng đến cô ấy: Tinh Ngải, cậu có khỏe không? Ngoài ra cậu đang bệnh nặng à?
Cây ngải cứu yếu ớt: Oh … Có chút…
Tôn Mai Phượng: Tinh Ngải, ngày mai tớ qua thăm cậu nhé?
Cây ngải cứu yếu ớt: Không cần đâu, lỡ bị lây bệnh thì sao?
Tôn Mai Phượng: Chiêm Chỉ Tĩnh không đi chung là đc rồi, mấy người còn lại thì không cần bận tâm.
Tôi là Chỉ Tĩnh, Tiểu An An nhà Shop chúng tôi rất lanh lợi và đáng yêu: Kháng nghị! Tại Sao tớ không còn đi cùng?
Tôn Mai Phượng: được thôi, nếu cậu không sợ đem bệnh về lây cho Tiểu An An, sau đó than khóc với chúng tớ, nói là Tiểu An An bị bệnh thì cứ đi thôi.
Tôi là Chỉ Tĩnh, Tiểu An An nhà chúng tôi rất mưu trí and đáng yêu: Cái này … hay thôi quên đi.
Linh Lan là của Lô Sĩ Kiệt, không một ai được tơ tưởng đến cô ấy: Tinh Ngải, cậu muốn ăn gì không? Ngày mai tớ nấu rồi đem tới cho cậu.
Cây ngải cứu yếu ớt: Ai da, các cậu đều ở Đài Bắc, không cần phải mất công tới Đào Viên đâu!
Tôn Mai Phượng: Ngày mai tớ về Nam Đầu, tiện đường qua thăm cậu.
Cây ngải cứu yếu ớt: Không không không, tớ bị cảm rất nặng, chẳng may cậu bị lây bệnh thì tớ sẽ đau lòng, tớ nghỉ ngơi mấy hôm là đc rồi, những cậu đừng lo lắng.
Tôn Mai Phượng: Tinh Ngải, cậu đang có việc gì giấu tụi tớ phải không?
Cây ngải cứu yếu ớt: làm cái gi có! Mai Phượng, cậu suy nghĩ nhiều rồi!
Tôn Mai Phượng: Oh? Thật không?
Lý Tinh Ngải ngồi trước bàn laptop, chốc chốc lại đổ mô hôi lạnh.
Tôn Mai Phượng thật sự quá nhạy bén rồi! Mới nói có mấy câu mà đã phát hiện ra cô có chuyện giấu giếm.
Lý Tinh Ngải hoàn toàn có thể tưởng tượng ra vẻ mặt của Tôn Mai Phượng lúc này —— khoanh hai tay trước ngực, nhướng cao hàng chân mày, mắt phượng híp lại nhìn vào tên của cô bên trên màn hình hiển thị.
Tuy cô rất muốn nhập cuộc họp nhóm với ‘đồng bọn’ của bản thân, nhưng tuyệt vời và hoàn hảo nhất không thể để những cô ấy trông thấy tầm vóc của cô hiện thời đc, còn nếu như không thì cô nhất định sẽ bị ép vào góc tường tiến hành tra khảo, đợi đến khi Tôn Mai Phượng biết được chân tướng thì 200% đầu của cô sẽ bị cô ấy đâm thủng vài lỗ vì cái hành động ‘uống rượu hỏng việc’ này.
Lý Tinh Ngải thở một hơi dài thườn thượt, ngón trỏ lại đẩy cổ áo ra một chút, sau khi cúi đầu nhìn thì lại nặng nề thở dài một hơi, khóc không ra nước mắt.
sự kiện ‘uống rượu hỏng việc’ đã trôi qua ba ngày, những vết đỏ loang lổ mà người nam nhi kia để lại, tuy đã mờ đi một chút, nhưng vẫn rất có thể nhìn thấy được rõ ràng.
Nhớ lại ngày đó, cô chịu đựng thân thể đau nhức, chạy ra khỏi hotel, lại màu đỏ may mắn bắt gặp nơi này chỉ cách chỗ ở của chính mình có ba con ngõ bé dại, vừa về nhà, cô tất tả chạy vào nhà tắm, muốn gột rửa hết các thứ khó chịu trên người, tuy vậy khi nhìn vào gương thì lại bị chính tầm vóc chật vật của bản thân mình dọa cho hoảng loạn.
Chỉ thấy rất nhiều dấu hôn như những đóa hoa thường xuân nở rộ ở trên thân thể, những điểm hồng nho nhỏ tuổi lan tràn từ cổ xuống bên dưới, ngay cả bắp chân cũng không thoát đc, trong những số đó, nghiêm trọng đặc biệt là hai bả vai, ngực và … mông.
Chúc bạn đọc truyện Thầy giáo ác ma vui vẻ!