Trong thương giới chưa ai chần chừ ông trùm thương giới Lương Mặc Nguyên từ trước tới giờ chẳng phải theo công ty nghĩa hôn nhân. Cơ mà gồm bất thình lình mập vô cùng khi vừa về nước chưa lâu thì liền cưới chui.
Trình làng truyện chuyển tổ ấm bên tôi yêu nhất
Tác giả: Trì Trần
Thể loại: Ngôn tình sủng
Trích đoạn truyện gửi nhà bạn bên tôi yêu nhất
Một ngày cuối tuần, tiếng chuông báo cáo hết tiết thứ nhất đúng giờ reo vang tại trường tiểu học Đinh Thành, Đông Á giảng xong xuôi đề mục chung cuộc rồi khép sách vở lại, đứng thẳng người nhà lên, vai cũng như lưng cô từ đầu kết thúc đều thẳng tắp, bổ xung cái cổ thiên nga trời sinh, yêu cầu thoạt chú ý cô dường như cao hơn nữa thực tế gần như, ngoại hình lịch sự hiện đại, cho dù bây chừ cô chỉ mặc một cái áo t-shirt, chân đi giày thể thao cũng chưa đậy được vẻ cam đoan trang trời sinh của cô ấy.
Đông Á quan sát quanh mấy mẫu đầu bé nhỏ dưới, một tiếng nói “hết giờ học” rõ ràng ngắn gọn vang lên trong phòng học yên tĩnh, sau ấy lớp trưởng hô lớn “cả lớp đứng dậy” cũng rất là trong trẻo, hơn 30 học sinh ở dưới đồng loạt đứng lên nghiêm chỉnh cúi đầu xin chào Đông Á, các giọng nói đớt đát đồng loạt vang lên với theo sự non nớt bỗng nhiên của trẻ nhỏ: “Hẹn gặp mặt lại cô!”
>>Đọc thêm Truyện ngôn tình tổng tài
Đông Á xoay người nhà đáp lại: “Hẹn gặp mặt lại các em!” Sau khi xong lời, cô liền bổ sung bổ sung một câu: “Đừng ham nghịch cơ mà quên uống nước rồi đi toilet nha!” bên dưới miễn cưỡng phụ họa theo. “Dạ biết, thưa cô!”
Đông Á khẽ thở nhiều năm một hơi, xoa xoa đôi mắt hơi không được khỏe của bản thân mình, bọn trẻ lớp một quả thật khá là hao ảnh hưởng trung ương trí, bất kì chuyện gì cũng cần phải cảnh báo chỉ điểm, đã có bí quyết sau một học kỳ xoi mòm và thích ứng, học kỳ này bọn trẻ vẫn lớn hơn và biết chuyện ngoài ra, không cần cô yêu cầu nói đi nói lại các lần, ngoài ra cô còn cố tình tẩm bổ vài học sinh bao gồm năng lực, bình thường giúp cô chạy vấn đề và cáng đáng chút ít làm việc, quả thật sẽ bớt lo hơn học kì trước gần như.
Năm nay Đông Á 26 tuổi, bố mẹ đa số làm ở bộ phận, cô còn chỉ một đứa em gái tên là Đông Khương, ở loại city nhỏ tía tư tuyến đường này, da cảnh cũng có thể gọi là giàu có, cô sống trong bối cảnh do vậy, từ tiểu học mang lại đại học cho tới lúc đi làm, cho đến nay, cô phần đông là đứa thiếu phụ ngoan trong mắt bác mẹ, chính là gia sư xuất sắc trong mắt học sinh, đời sống cứ trôi qua bình lặng êm ả hơn hai mươi mấy năm.
Hai năm trước, sau khi tốt nghiệp ĐH Sư Phạm, cô vốn mong ở lại tỉnh thành, là chị em Triệu Mai sống chết mong muốn cô trở về, lý do rất đơn giản, nữ giới nhỏ đứa ở bên ngoài chuyển vận chỉ một tổ ấm không cẩn trọng, từ nhỏ cô đang sống chưa quá xa ba mẹ, ngay cả học đại học cũng chọn trường gần nhà, cũng tiện về ngôi nhà hơn. Chưa lay động được mẹ, cô đành chắt lọc trở về, khi đó, thi biên chế vẫn chưa tiếp tế khâu vấn đáp, một sinh cục new tốt nghiệp cũng như Đông Á chỉ ôn tập hơn một tháng ngắn ngủi, chưa tốn các công sức để thi đầu vào, cô được phân công mang đến đơn vị làm việc bây chừ, trường tiểu học Đinh Thành, từ đấy kế thừa y bát của bố mẹ, trở thành các bạn “Ẳn cơm nhà nước” trong miệng thành viên.
Năm nay là năm thứ hai cô công tác.
“Cô giáo Đông.” Lớp trưởng Lạc Y đi tới, nhẹ giọng hỏi: “Có nên em cố giúp sách bài bác tập lên văn phòng công sở chưa ạ?”
Lạc Y là lớp trưởng, chẳng những gồm thành tích đặc biệt xuất sắc cao cấp lanh lợi, mà hơn nữa lễ phép biết chuyện, khôn xiết khía cạnh, Đông Á chỉ việc chú ý một mẫu là nhỏ bé bỏng đang hiểu ý, hình dáng cũng xinh tươi linh hoạt, vừa chú ý vẫn biết đây chính là đứa trẻ được bảo ban chất lượng cao, Đông Á cực thích đứa trẻ này.
>> Xem thêm Truyện sắc
Đông Á nhìn tuỳ thuộc lèo khèo của Lạc y, rồi chú ý chồng bài xích tập thật dày bên trên bàn, cô khom người trong gia đình ôn hòa nói với Lạc Y: “Lạc Y, em tìm bổ sung cặp đôi trai nữa mang lại giúp cô nha.”
Lạc Y gật gật đầu nói: “Vâng, thưa cô.” Sau đó liền đi xuống tìm nam sinh ráng bài bác tập.
Đông Á vừa new chũm cốc trà cũng như laptop đi xuống bục giảng thì Tương Tinh Tinh chạy tới nói: “Cô ơi, em giúp cô lau bảng nha?” Đông Á quay đầu nhìn cái bảng Đen ở sau lưng, cô thật sơ ý, có chuyện này cũng quên, đã là trẻ em ngoan góc cạnh, một loại nước êm ấm bất thình lình chảy qua, cô chuyển tay xoa đầu Tương Tinh Tinh dặn dò: “Cảm ơn em đã nhắc nhở cô, mà lại lát nữa lau bảng chấm dứt còn cần phủi sạch bảng nữa nhé.”
“Cô cứ an tâm, Cô Đông.” Tưởng Tinh Tinh vui vẻ reo lên một tiếng rồi vòng qua Đông Á, nhón chân lau bảng đen trên bục giảng.
Đông Á thở ra một hơi. Đám trẻ này có đôi lúc ngộ nghĩnh khiến cô phát điên, có đôi lúc lại đầm ấm khiến hốc mắt của người ta ấm dần lên, thỉnh thoảng cô có cảm giác người nhà vừa là cô vừa là chị em của bọn chúng, thậm chí có những lúc trẻ nhỏ còn biến thành thầy của cô ý, chuyên nghiệp làm cho cô tỉnh ngộ, thì ra đời sống còn dường như diễn giải do đó.
Khổng phu tử từng nói: “Tam nhân hành tất hữu bửa sư yên” (Trong ba mọi người đi cộng, nhất định đang có một số người đáng cho chính bản thân học tập), cô từ từ nối tiếp câu này rồi.
Kéo cửa ra thì cảm cảm nhận một ải gió lạnh ập tới, buổi sớm hôm nay cô coi dự báo thời tiết, nói hôm nay nhiều mây gồm 20 độ, tuy vậy giờ đây ở phía bên ngoài có thêm mưa, một ải gió lạnh, cô cúi đầu quan sát nhìn cánh tay, vừa nảy ở trong nhà học không bao gồm lạnh bởi thế, lúc này bắt đầu hiểu rằng nó lạnh cho độ lớn nào, chiến lược bây giờ hỏng rồi.
Cũng may công sở có thêm cái áo khoác dệt kim dự phòng, còn có vẻ chống đỡ một chút lạnh rét này.
Đông Á nghĩ rồi Cách cấp tốc đến văn phòng công sở.
ck sách bài bác tập cũng được đặt ngay ngắn trên bàn, từ trong chặn kéo cô vớt ra một dòng túi to, rút ra một loại áo khoác bên ngoài mặc vào, bước đầu sửa bài xích tập. Các giáo viên khác cũng có tiết lên lớp, trong công sở bây giờ có duy nhất một mọi người cô, đề nghị cô đóng cửa lại, rào cản tiếng gió phía bên ngoài.
Trong tiếng lá cây xào xạc ở bên ngoài, tự nhiên truyền mang lại âm lượng đùa giỡn của con trẻ, gồm mấy đứa trẻ được mời vào văn phòng chữa bài bác tập, thầy giáo nhà nhiệm không tất cả đây đề xuất bọn trẻ khôn xiết anh dũng đứng ở đó xì xầm bàn tán, Đông Á chưa ngẩng đầu lên cơ mà chỉ chăm trung tâm sửa một đống bài bác tập ở trên bàn.
chữa được một nửa thì cô dừng lại, điện thoại di động ở bên trên bàn reo lên, cô khẽ liếc mắt nhìn sang, cử chỉ bên trên tay vẫn liên tục, lưu loát gạch bỏ từng câu từng chữ, là điện thoại của chị em Triệu Mai.
“Dạ, mẹ!” Tay trái Đông Á núm điện thoại áp lên lỗ tai, cây bút đỏ trong tay phải đã không xong xuôi nghỉ.
“Đông Á, ngày mai bố con yêu cầu đi Hạng Thành kiểm soát sức khỏe, đúng lúc mẹ lại chỉ một bữa tiệc xã bàn giao chưa đi được, nhỏ lái xe chuyển tía đi nha.”
Xe của cha Đông Tổ Vân đã lấy cho liên hệ 4S để bảo trì nên chỉ có thể đi xe Đông Á: “Ngày mai..” Thứ bảy sao… Làm cho sao hình như khéo bởi thế chứ, cô từ từ để cây bút bên trên tay xuống, màu đỏ của bút dính lên đầu ngón tay cô, cô rút khăn giấy ra lau tay, Triệu Mai nghe giọng nói ngập xong xuôi của cô ấy. “Sao nuốm, cảm thấy không được à?”
Đông Á lắc đầu nói: “Được, ngày mai mấy giờ ạ?” Trong đầu cô đang vẫn Để ý đến đến một chuyện khác, vừa truyện trò cô vừa lấy ra một thiệp mời đỏ chói từ trong túi ra, bỏ trên bàn nhìn châm bẩm một ít, rốt cuộc cô cũng chưa bao gồm dũng khí mở nó ra.
Chúc Anh chị đọc truyện vui vẻ!