không ức hiếp cô thì chính là bao gồm lỗi sở hữu bạn dạng thân thành viên gia đình.Đáng ghét, đây là dòng đạo lý gì vậy?Nhưng cô chính là kẻ không bao gồm tiền đồ bởi thế, luôn bị để người ta tóm được nhược điểm của chính mình.
Giới thiệu truyện phép tắc trả thù của ác nghiệt ma
Tác giả: Lâm Tuyết Nhi
Thể loại: Ngôn tình h
Trích đoạn truyện điều khoản báo oán của ác ma
nhà bạn nam giới đấy bởi ba cô bổ nhiệm cho cô, lớn hơn cô gần hai mươi tuổi.
Đây vốn là đám hỏi kinh doanh, chẳng hề bao gồm bất cứ cơ sở cảm xúc nào, lẽ nào cô chỉ dường như ngoan ngoãn mặc cho người ta định giành, không hề gả chẳng thể sao?! Không bắt buộc… Cô không bắt buộc…
thân thể mảnh khảnh co rúm lại cạnh bên khóm nguyệt quới, đài bắn nước đa màu tinh xảo cực kỳ tỏa ra ánh hào quang mắt chói trong đêm, vài mẫu tượng nhập khẩu từ âu lục phân phối trong căn vườn hoa nhuốm gió thu, trừ tiếng nước chảy cũng như tiếng côn trùng kêu khẽ ra, bao phủ chẳng hề có tiếng động gì, tạo nên đối lập mãnh liệt sở hữu cảnh tượng náo nhiệt trong nhà.
Lạc Dĩ Phương hít một hơi thật sâu, cưỡng ép thành viên gia đình tỉnh táo Apple lại.
giờ đây, trong sảnh bao gồm sẽ siêu thị một bữa ăn khiêu vũ được quan tâm new, đó là cha cô độc đáo cử hành bởi cô… Oh, chưa đúng, bảo đảm mà lại nói, đây không phải là buổi khiêu vũ cùng về cô, nhưng mà là bữa tiệc chúc mừng ba cô chọn lựa được đối tượng hợp tác bạo phổi cho công ty Khánh Phú của ông.
Cô chỉ là một con cờ, đẩy cô ra không tính, mới có thể đổi lấy công dụng.
>> Xem thêm Truyện sắc
Một giờ trước, cô còn bị bố kéo cho trước bên tổ ấm quý ông nghe nói là ông chồng không cưới của cô ấy, cố kỉnh nén kích rượu cồn nôn mửa, để mang lại cánh tay hơi to của đối phương vòng cứng cáp lên eo, miễn cưỡng nhảy hai bạn dạng, đã đoạt tới rất hạn.
Cô không chống chịu nổi mùi nước hoa quá nặng trên người trong gia đình ông ta, chưa chịu nổi ánh mắt ti hí của ông ta lóe lên tia nắng, cách ông ta chú ý cô, để cho body toàn thân cô dâng lên khí lạnh đến buồn nôn, phát run từ trong lòng.
Cô ao ước trốn, trốn thật xa, thoát khỏi của cả ở đây.
tuy nhiên… Cô có vẻ chạy trốn tới chỗ nào?
Huống đưa ra, nếu cô trốn thật, bà mẹ nên làm cho sao?Mẹ vẫn ở trong viện chăm sóc lão lâu dài, yêu cầu cô chuyên thông qua chăm lo, cô quan trọng nói đi thì đi.
thân thể vừa run rẩy một trận, Lạc Dĩ Phương rùng các bạn, đã không phân ra rõ ràng lắm là lạnh cùng vì gió đêm, hay bởi lẽ cô cực kì sợ hãi.
trên cỏ bất chợt truyền mang lại tiếng bước chân, cô hoảng hốt trong lòng, vội vã ngước khuôn bên nhỏ nhắn lên, phát hiện sáng tỏ bạn lại bị một bóng đen cao lớn của người khác bao phủ.
Cô thở khẽ, run rẩy đứng lên, tròng mắt mù sương nhìn vào đôi mắt sáng thâm thúy của cánh mày râu, trong lòng ko phải gồm đưa ra cảnh báo trước bị một lực lượng nào ấy dữ hăng va vào.
góc nhìn của người phái mạnh này, trong tậu tòi nghiên cứu mang theo sán tỏ, dưới ánh đèn đa màu trong đài phun nước chiếu rọi, lóe ra mũi nhọn tất cả ý vị sâu xa.
“Cô gồm sao không?” Môi mấp máy, giống như sợ hù dọa cô, người nam nhi chưa bao gồm bất kì cử động gì, chỉ đứng nguyên tại nơi lẳng lặng ngưng mắt nhìn cô.
Lạc Dĩ Phương thiết yếu chế ước khẽ run, cảm thấy thật khó chịu đựng nổi.
Cô len lén chạy tới khu vườn hoa định một tổ ấm một lát nữa, bởi lẽ vì cô không có phương pháp nào cất giữ trong sảnh chính, treo nụ cười đáng bi tráng đối phó mang tất cả. Ngạc nhiên tới, dáng vẻ yếu ớt này bị con người ta nhìn thấy tất cả.
Thẳng sống lưng, cô lắc lắc đầu, đôi tay mảnh khảnh ấp ủ chặt lấy người thân.
“Tôi, chúng tôi chẳng sao.” Cô định nặn ra nụ cười cợt lễ phép, đáng tiếc không thể nào chiến thắng, gặm môi cúi cổ trắng xuống, cô xoay người nhà rời đi, định mau chóng ra khỏi hiện trường.
>> Xem thêm thể loại Ngôn tình ngược
Thứ nhất bởi vì vừa rồi co húi quá chậm, hốt nhiên đứng lên, hai chân hơi tê, một căn do khác là bởi lẽ cô đi quá Cấp Tốc, quá mau, mang đến nỗi không đến mấy Cách, chân đi giày cao gót nhanh chóng lảo đảo, toàn bộ cơ thể nhếch nhác ngã về phía sau.
cùng lúc, theo tiếng thở nhẹ của cô, va đụng vào trong lồng ngực tràn lan bền và chắc chắn.
“Cẩn thận.” Hơi thở ấm áp nhẹ nhàng phất qua bộ mặt cô, giọng nam nhi trầm thấp như rượu trộn lẫn mật, hun khiến người nhà say.
Khuôn bên bé nhỏ tái nhợt của Lạc Dĩ Phương nhuộm lên hai mảnh đỏ bừng, tay của anh ý kiên cố giữ eo nhỏ tuổi của cô ý, một luồng nhiệt kỳ lạ từ lòng bàn tay anh lộ ra, chiếu thẳng qua lễ phục giảm vừa chúng ta, lại tiến vào trong lỗ chân lông trơn mịn của cô ý, khiến mang lại cô chịu hết nổi run rẩy.
người nhà đại trượng phu này… Cuối cùng là ai?!
về tối nay hero được mời tới dự tiệc ở nhà bọn họ Lạc những là thành viên có mặt trên thị trường mũi, vì mở rộng cố gắng lực trên thương trường, tía nôn nả đẩy cô cho những người nối nghiệp đời thứ ba của công ty lớn thịnh trị Khang, nắm tương tác đám hỏi hai ngôi nhà.
Vừa rồi trong sảnh chủ yếu, đầy trong đầu cô chỉ mong tránh tiếp xúc với mọi người cánh mày râu trung niên vẫn hóa thành ông xã cô, trốn cho vị trí không thành viên thở gấp lấy hơi, vốn không quan tâm đến bạn quanh mình.
Cô vô cùng chấp thuận, bản thân không biết bắt gặp gia đình đàn ông trước mắt, nếu như đã từng chạm mặt, cô nhất định đã không quên.
ngoại hình ngũ quan của bệnh nhân nam giới này thật sâu sắc, mặt mày anh tuấn, sống mũi thẳng tắp lại hơi kiêu ngạo, môi mỏng, cộng thêm hàm cưng cửng nghị, tóc của anh ấy hơi xoăn thiên nhiên, khẽ rũ xuống trán rộng, khiến đến khuôn mặt tuấn tú hơi thô kệch trở thành mềm mại mấy phần.
“Lạc tiểu thư, cô có sao không?”
“A?!” Bị anh điện thoại tư vấn, Lạc Dĩ Phương định thần lại, bắt gặp người lại ngẩn ngơ nhìn con người ta, cô buông tiếng thở dài trong lòng, dậy sóng càng điều khiển xe trên mặt, “Anh biết chúng tôi là ai?”
“Đương nhiên, ngay từ đầu bữa tiệc, tổng chủ tịch Lạc kéo tay cô có mặt, sao bên tôi không biết rằng thân phận của cô?”
Nhớ tới bữa tiệc trong sảnh chính, Lạc Dĩ Phương vô thức cắn bờ môi mềm mại, bên trên trơn dưới bóng nhạt, xem nhẹ tới động tác nhỏ tuổi này của bản thân mình khiến góc nhìn người thân cánh mày râu thâm trầm thêm mấy phần.
“Tôi chẳng sao rồi… Bên tôi, cám ơn anh.” Cô nói lắp bắp, chưa dám nhìn vào đôi mắt sở hữu nét mỉm cười của anh ấy, bàn tay bé nhỏ dán lên lồng ngực đấng mày râu bắt gặp thấy khung người phía bên dưới vô cùng rắn chắc, rối rít thu về, lúng ta lúng túng nói: “Tiên sinh, ngài giống như buông tôi ra không? Bên tôi… Chúng tôi thật sự không vấn đề gì đâu…”
“Đường Liệt.” Hơi thở đầm ấm một lần nữa quét nhẹ lên da thịt cô.
“Hả?”
gia đình bạn đàn ông khẽ vểnh môi, giọng điệu bình ổn: “Tôi tên đường Liệt, mặt đường trong con đường triều, Liệt trong liệt tửu *. Cô hình như Hotline thẳng tên tôi.”
(*) con đường triều: thời nhà mặt đường. Liệt tửu: rượu dũng mạnh.
Liệt tửu… Lạc Dĩ Phương gồm ảo giác kỳ dị, ngực ấm lên, bụng ấm dần lên, khí nóng vô hình kia lẻn vào trong máu, thật sự rót rượu mạnh xuống, nhưng mà rượu to gan lớn mật đáng sợ kia còn đã để cho lên men trong mình…
Trời ạ! Cô đây là làm sao?! Lại nghĩ lung tung phần nhiều thứ gồm, chưa bao gồm, chuyện khiến cô chán nản còn chưa đủ nhiều sao?
Thu hồi trung ương tư lần nữa, Lạc Dĩ Phương thử đẩy anh, “Đường tiên sinh, mời buông tôi ra, làm cho ơn.”
con đường Liệt vốn bỏ quên cho đề xuất của cô ý, hai cánh tay bo bo chấp nhất ôm lấy cô, một tay mà thậm chí lờ đờ đặt bên dưới eo cô, đè cô về phía gia đình.
“Tại sao? Cô sẽ sợ cái gì? Bao gồm đề xuất sợ chúng tôi ấp ôm cô Vậy nên, nếu cũng như bị ông xã tương lai của cônhìn thấy, đã chế tạo hiểu lầm không?” Anh nói lạnh lùng, góc nhìn sâu thẳm lướt trên khuôn bên bé xíu thanh tú của cô ấy.
Chúc Anh chị đọc truyện vui vẻ!