Thông điệp của hoa hướng dương là ái tình thầm lặng. Có vẻ trong những năm tháng đó, anh luôn dành sự chăm lo cho bên tôi.
Ra mắt truyện hoa nở giữa tháng năm lẻ loi
Tác giả: Sênh ly
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện Hoa nở giữa tháng năm trơ tráo
Sống ở tầng bên trên căn nhà bên tôi chính là mình bác sĩ.
Ở thành phố phồn hoa này, các bạn giàu, kẻ nghèo đủ cả, cơ mà ai cũng có thể có thể bị bệnh, nói một cách khác, khi đối mặt có bệnh án thành viên đầy đủ bình đẳng như nhau, chỉ cần giai tầng đặc biệt mà thôi.
thành viên gia đình tầng bên trên đấy, nếu nói tên ra thì kiên cố chẳng mấy ai biết, dẫu vậy nếu nhắc đến học vày cũng như sự tích về bọn họ thì số đông ai ai cũng biết. Gần như nhà bạn tất cả tuổi rất nhiều là bác sĩ của cơ sở y tế Đông Hoa – bệnh viện loại ba hạng A với số giường dịch lớn nhất phía bên trong top 100 bệnh viện cao cấp toàn nước, đồng thời cũng là khám đa khoa thu giá tiền cao nhất cũng như bao gồm địa thế đẹp nhất.
Ông là viện sĩ Viện khoa học Trung Quốc, chuyên viên khoa ngoại, được hưởng phụ cung cấp độc đáo của Quốc vụ viện.
Bà là công ty nhiệm khoa sản, học sinh của Vương Thục Chinh[1].
[1]Vương Thục Chinh: Viện trưởng đầu tiên của Viện phụ sản trực cùng cơ sở y tế số một Trung Quốc.

Kỳ lạ một điều là hai người chưa tất cả nhỏ, xác suất bị vô sinh bước đầu giống như hạn chế. Năm đó đa số bạn tất cả nguyện vọng ao ước bắt đầu làm vào lớp bạn chưa muốn sinh con bị tác động một áp lực nặng nề trọng tâm lý khá béo, nhưng mà chúng ta đã có được.
Khi chúng tôi lên ba, qua ông nội, bên tôi đã nhận được họ làm cho cha mẹ nuôi, tất cả đàn bà họ vui lắm. Họ đem loại kim tiêm, thuốc tiêm, penicillin cho cho tôi làm qui định dạy học vỡ lòng, hậu quả con búp bê vải nhà bên tôi bị bơm vào tía lọ penicillin, sau ấy penicillin đã lên men bốc ra thứ mùi lạ, nhỏ búp bê vải bị bỏ đi, cầm cố là đều bước chân lẫm chẫm theo đuổi Y học của mình đã bị chết nghẹt từ trong trứng nước.
Năm ấy, khi tôi điền đại dương sơ thi ĐH, ba má nuôi liệt con gà mang lại tôi hàng tá danh sách các trường Y, vị chúng tôi đã được lựa chọn từ trước, do vậy kể cả đám tài liệu đó đã biết thành bên tôi quăng quật cho các phần tử yêu Y học cuồng loạn trong lớp. Mấy đứa đó sau này lấy đầu lâu làm mặt nạ, lấy xương cụt có tác dụng khóa dây chuyền, lên lớp học đơn vị phôi thai thì thi nhau chụp ảnh ảnh tế bào của bộ phận sinh dục. Cho đến khi thực tập lâm sàng thì họ rút cuộc lại không bao gồm rượu cồn tĩnh gì nữa, quay về thì cứ ôm siết lấy bên tôi mà lại khóc, nói chúng tôi là tên thủ phạm đầu sỏ hại họ, bắt chúng tôi đề xuất có trách nhiệm.
Tất cả các điều nói trên phần đa chứng minh một điều là bác mẹ nuôi của mình là tuýp người nhà khôn cùng chuyên nghiệp, khôn cùng hiền lành lương thiện, tuy vậy cũng chuyên nghiệp “có lòng” có tác dụng hỏng chuyện.
Từ nhỏ tuổi trong chúng tôi đang cùng có thời gian sống hai cảm giác vừa sợ hãi vừa quen cùng sở hữu cơ sở y tế cũng như BS, mà lại may mắn một điều là lúc nào tôi cũng to gan, tất cả khoảng thời gian tứ năm ở Đức một các bạn, chúng tôi cũng chưa bao giờ bệnh gì ngoại trừ cảm cúm sơ sơ.
Ngược lại với bên tôi, cô em Dụ Lộ từ nhỏ tuổi sẽ bé bỏng yếu, lại còn bị bệnh trầm cảm.
chắc rằng Bác Sỹ rất ghét đa số gia đình bạn nhỏ nhắn phờ phạc bao bọc gia đình bạn, bởi vậy cha mẹ nuôi tôi chưa thích Dụ Lộ 1 chút nào. Có một dạo chúng ta siêu nóng lòng mong muốn điều trị mang đến Dụ Lộ, cơ mà khi vừa nghe đến mỗi ngày kiên định chạy cha kilomet, lên cơ vùng bụng năm mươi chiếc là cô bé đã run rẩy, hỏi vội rằng: “Có thuốc để uống chưa ạ?”
Đây chính là bệnh chung của người China, đã bé bỏng là phải uống thuốc, tất cả phụ thuộc vào ảnh hưởng bên ngoài nhưng mà mất đi bạn dạng năng của mình.
cha nuôi tôi là chuyên gia khoa ngoại, tính tình cực khó chịu lắm, lúc ấy mới gào lên: “Con suốt cả ngày uống thuốc, để làm cho gì? Ý muốn sau này ta phẫu thuật giảm vứt gan của chiếc đi hả, kể cả ao ước sao?”.
cô bé tủi thân, cúi đầu xuống không nói được câu nào. Tiếp đấy, ông bước đầu nhắc mang lại tôi: “Lần trước Dụ Tịch bị ốm, rồi sao, chưa yêu cầu vào viện đã khỏi rồi”.
bên tôi liền chen vào: “Con chạy hai vòng quanh sân chuyển động, về ngôi nhà lăn ra ngủ một giấc, núm là khỏi”.
Ông mau lẹ mượn cớ nói tiếp: “Thấy không, sẽ là thể thao, cuộc đời khởi đầu từ thể thao”.
bên tôi cũng thấy đúng do vậy. Từ nhỏ bên tôi đang ngộ nghĩnh hơn phần đông đứa trẻ khác, bị thương không ít, tuy vậy chẳng mấy khi ốm; ngày còn đi học, buổi sáng luôn cộng cha nuôi chạy cha kilomet, thể dục ngừng thấy các bạn mạnh dạn, tinh thần cũng thoải mái, chẳng bao gồm duyên cớ gì nhưng bận bịu bệnh trầm cảm cả.
Ngược lại hệ hô hấp được rèn luyện, giọng cũng lớn, tính tình thì càng ngày giống tía nuôi, vừa nóng nảy vừa cạnh tranh ưa.
Về triệu chứng trầm cảm của Dụ Lộ thì chúng tôi cũng chẳng muốn nói gì, bao gồm cả rất nhiều vày cha mẹ chúng tôi quá nuông chúng nhưng mà ra cả.
>> đọc thêm truyện Ngôn tình ngược
tôi cũng chưa gần gũi mang ba má lắm, gồm thời gian còn bị bỏ rơi, còn Dụ Lộ là viên minh châu trong tay họ, được nuông hết mức, một ngày dài chỉ nghe thấy nó thở nhiều năm, rồi viết một lô xích xông đầy đủ lời nói linh tinh, nào là “Hoa rơi người nhà bị tiêu diệt nào ai biết”, rồi thì “Hoa xuân trăng thu ai biết khi nào tàn”…, chẳng bao gồm bài toán gì cũng khóc, khóc dứt rồi thì tự than, tự thán ngán rồi lại khóc kêu đau.
Hai năm trung học cơ sở Dụ Lộ nghỉ học ở căn nhà, đồng đội đồng trang lứa các đã từng đi học ĐH hết rồi. Bố bên tôi tất cả quan hệ tốt mang ông hiệu trưởng trường cấp ba, công bố quyết định mang đến cô bé học thêm một năm nữa coi là đã tốt nghiệp. Nỗ lực nhưng mà thành tích là cô nàng vừa thấy được sách vở là lăn đùng ra giường vật vã: “Ôi chống mặt quá, khó Chịu quá đi mất”.
Về sau chẳng ai dám nhắc mang đến chuyện này nữa.
thành viên gia đình nói xem có phương pháp nào không? Từ nhỏ dại bên tôi vẫn ham mê bóng rổ, trốn học, mang mớ các kết quả thi thấp tẹt về liền bị bà bầu cho một dòng tát trời giáng: “Mày mà chưa vào được trường điểm thì đừng gồm vác mặt về ngôi nhà nữa”. Vậy là chúng tôi yêu cầu ngoan ngoãn ấp ủ bên về buồng đọc sách, chưa dám ho he gì.
vì vậy bắt đầu nói bệnh trầm cảm phần đông vì được nuông quá nhưng ra, điều kiện sống có lợi quá new không nhỏ bé nhưng mà cứ rên lên như nắm, nếu đời sống cơ mà nghèo nàn như nông dân, thì còn hơi đâu nghĩ mang lại mấy việc tinh thần nữa, được ăn uống no đã là có lợi lắm rồi.
Dạo này thấy Dụ Lộ giống như sang trọng. Ngày nghỉ cuối tuần chúng tôi về căn nhà lấy quần áo, thấy cô bé đã ủ ấp máy tính chuyện trò, trên ảnh trên nền cả QQ[2] và MSN[3] cùng mở, biểu trưng penguin ghét bỏ kia cứ kêu quàng quạc liên hồi, thật bực thành viên gia đình.
[2] QQ: phần mềm chat cực kỳ tầm thường ở Trung Quốc, tất cả biểu tượng là chim cánh cụt.
[3] MSN – viết tắt từ tiếng Anh Microsoft Network – một tập hợp hình thức dịch vụ Internet được cung cấp bằng Microsoft.
Khuôn mặt hớn hở, lộ ra dòng vẻ thẹn cỗ ván của chị em new lớn.
tôi đoán Dụ Lộ đã yêu anh nào trên mạng, nhân lúc cô nàng đi vệ sinh, tôi mới nhìn trộm, tên của cậu kia là một chùm hỏa tinh văn nhưng mà tôi cần thiết xiêu dạt được, nội dung chat hết sức tình tư, hồi bên tôi còn yêu Đồng Nhược Thiên cũng chẳng bao giờ nói hồ hết lời sến súa như thế: “Vợ yêu à, ck nhớ cung phi yêu rồi, nào, hun chiếc nào, muah!”.
“Vợ cũng nhớ ck yêu lắm, hội căn nhà #Y%amp; vừa mang lại bắt nạt con người, hu hu hu, bà xã chưa đọ nổi với bọn họ, ông chồng bắt buộc giúp bà xã đấy”.
“Ngoan nào cưng, chồng đã đi cài đặt ăn mặc quần áo, chờ lát nữa ck đang hotline hội anh siêu đến xả giận cho hoàng hậu nhé”.
tôi không mua bổ sung được gì nữa, lặng lẽ âm thầm bật dậy khỏi phòng Dụ Lộ, chị giúp câu hỏi chũm cam tươi, đặt lên bàn một ly, quên cấm đoán mặt đường, hơi đắng, tuy nhiên chúng tôi không để ý đến điều đó.
hốt nhiên chúng tôi cười cợt ranh mãnh, thật chưa dám nghĩ người lại đểu mang lại cầm, dẫu vậy, không gian bất lương thì thật bao gồm lỗi với bản thân bao năm nay bị tác động uất ức, vì vậy tôi chọn cách im lặng.
Lúc Bước bật dậy khỏi căn nhà bên tôi còn nghe thấy tiếng mắng học sinh của cha tôi từ trên tầng vọng xuống, dạo này tính khí ông nặng nề ưa hết mức, cùng vì ông đang trong thời kỳ tự chúng ta ép người nhà cai thuốc. Tầm thường ông hay ta thán có bên tôi, hết thuốc là cảm thấy hết đối tượng để trút giận, chúng tôi sở hữu cực kỳ nhiều loại kẹo cao su đặc, tuy vậy ông không muốn ăn, toàn chuyển chị em nuôi bên tôi đến phân tách mang lại mấy cô y tá ở viện.
Thực ra rất nhiều người cho là BS là hình tượng của cách sống an lành, siêu thị nhà hàng đúng giờ, chưa rượu, không thuốc lá, sống có nề nếp, nhưng mà BS cũng chính là gia đình, đặc biệt là bác sĩ khoa ngoại ở China, áp lực bắt bệnh cũng như phẫu thuật cực kỳ nghiêm trọng, chưa hút thuốc, chưa uống rượu chắc chắn là lạc loài lắm.
hôm trước Đồng Nhược Thiên cũng hút thuốc ác nghiệt lắm, hàng ngày một bao, nhưng tay cũng như răng của anh ý ta lại khôn xiết sạch đã. Có 1 lần bên tôi mắng anh ta là đồ chưa tim chưa phổi, anh ta chỉ tay vào phổi gia đình bạn nói: “Chỗ này đen hết rồi”. Sau ấy chỉ tiếp xuống bên dưới, “Tim đây, cũng sắp đến hết rồi”.
rốt cục Đồng Nhược Thiên chìa đôi tay nhợt nhạt ra: “Đây là kết quả của việc rửa tay bằng PVP-I[4] các ngày đấy”.
[4] Povodone- iodine chính là phức hợp hữu cơ sử dụng để gần kề trùng vết thương.
Lúc đấy tôi rất khó Chịu đựng, cảm giác áp lực nặng nề của việc học ngành Y cực kỳ nghiêm trọng, cuộc sống gian nan, người thân nam giới này khiến tôi vứt không nổi, Bởi vậy chúng tôi lại đứng vững Chịu sự giày vò lúc gần lúc xa của anh ta.
Đứng thần người nhà ra một lúc bên trên bậc thang, bên tôi nghĩ giờ về thẳng trường là bậc nhất, thực tế thì chúng tôi cũng đã làm Bởi vậy rồi, cơ mà ngẫu nhiên trung khu trạng lại hết sức buồn bã lo âu, bên ngoài ánh dương bùng cháy tràn ngập ý thu, nhưng lại tận đáy lòng tôi lại như có một lớp sương mù bao bọc.
tôi cảm giác Đồng Nhược Thiên chính là tên khốn, đang lâu lắm rồi, bên tôi chưa từng hận anh ta đến gắng.
Anh ta kiêu ngạo, quá kiêu ngạo, khi còn yêu tôi, anh ta cả gan khiêu khích cả cô giáo thì thôi không nói làm cho gì, dù sao mọi người cũng còn nể bên tía nuôi, ngoài ra cũng biết ba đẻ chúng tôi là ai; tuy thế lúc chia ly tôi, anh ta vừa nói vừa cười: “Dụ Tịch à, em bắt buộc biết được, hồi đầu anh thích em ko phải vị địa vì của tía nuôi em, cũng không phải bởi vậy lực ngôi nhà em, cơ mà bởi lẽ vì em là em, hồi đó người nhà anh thích chỉ việc mình em thôi, cho nên hiện giờ tổ ấm chia ly, cũng chính là vày anh chẳng còn thích em nữa. Nếu như anh mong muốn ở lại bệnh viện Đông Hoa cũng như cụ, thì sao anh có thể chia tay em được chứ”.
Khi ấy tôi chỉ biết khẽ lắc đầu, nói: “Đồng Nhược Thiên à, anh chính xác là một chúng ta chần chừ thỏa hiệp”.
chia ly trong lặng lẽ.
Sau này chần chờ tại sao, đoạn đối thoại ấy cho tai cha nuôi bên tôi, ông tức cho mức hút hết cả một bao thuốc, đập rung bàn hội chẩn trong văn phòng công sở nghe: “Không thèm, hừ, vậy cứ để mang đến nó không thèm đi”.
Chiều hôm đó dạy “Khái quát về ngoại khoa” mang đến sinh viên lớp cử nhân, hết tiết, bố nuôi bên tôi mang lại Học viện Dược, sinh viên trong lớp hầu như ức chế nói: “Vị giáo sư này, thật đáng sợ, và đúng là Godzilla[5] version già”.
[5] Godzilla- bé quái nhân nổi tiếng của điện ảnh Nhật phiên bản mang kiểu dáng của 1 nhỏ béo long.
ấy là sau này Anh chị em tôi nói lại sở hữu tôi cầm, may là khám đa khoa của Đông Hoa là cơ sở y tế trực thuộc số một của trường đại học tôi theo học.
vắt là Đồng Nhược Thiên bị phân bổ mang lại bệnh viện cổ truyền đông y tốt nhất ở ngoại thành, ngày ngày có tác dụng gia đình bạn với một số loại bệnh hậu môn trực tràng, nghĩ mang lại chúng tôi vừa thấy hận anh ta, lại vừa thấy thương anh ta, cũng vừa cảm nhận có lỗi mang anh ta.
Là anh ta đòi chia ly với bên tôi đó chứ, nỗ lực mà chúng tôi tự dưng lại trở thành thủ phạm.
chúng tôi thật sự bắt đầu cảm nhận nhớ anh ta. Bên tôi cho đài bắn nước giữa quảng trường chiếc rốn, mua một chỗ sạch vẫn ngồi xuống.
khung trời blue nhạt, không phải nhìn thấy đáy trong suốt, mà lại là tầng tầng sương khói đang bao bọc, bên dưới khung trời bởi vậy, tôi chưa mong nghĩ gì hết.
>> đọc thêm chuyên mục truyện Đam mỹ ngược