về tối nào em cũng ngồi trên khung cửa ngẩng đầu ngắm trăng. Em và đúng là ngốc quá, sao chỉ quan sát lên bên trên, nếu cũng như khom xuống quan sát thì gồm đề xuất đã nhìn thấy anh rồi không?
Giới thiệu truyện vẫn mơ về em
Tác giả: Hồng Cửu
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện đang mơ về em
Còn hai ngày nữa là thừa nhận ra trường. Sáng ngủ dậy, tôi bắt tay phê chuẩn thu dọn đồ đạc. Mang nữ giới chúng tôi, đời sinh cục không chỉ tích lũy tri thức hơn nữa là tích cóp hàng chục ngàn đồ lặt vặt. Nhìn đồ đạc hóa học đống từ giường mang đến sàn ngôi nhà, Tiêu Tiêu chán chường châm chọc: “Tô Nhã, cậu trốn từ hành tinh Đồng Nát cho đây hả? Tớ chưa thấy đứa nào căn hộ chung cư thành phố ngoại giả lắm đồ như nuốm này đâu!”
bên tôi nguýt chúng một chúng dòng rồi giữ vững công việc của bản thân mình. Sẽ thu dọn thì lớp trưởng call điện mang đến, cậu ta nhờ tôi báo sở hữu đám nàng về tối nay cả lớp đã tụ tập tại quán karaoke Golden Melody, coi là cuộc ăn nghịch sau cùng Lúc đầu tốt nghiệp.
xong xuôi nghĩa vụ đưa tin thì cũng từng giữa trưa. Trác Hạo Hotline điện đến lúc bên tôi mải bàn cãi sở hữu Tiêu Tiêu xem về tối nay hai đứa đang hợp lực tác chiến uống làm sao cho thật sẽ hay hát hò tới bến.

Qua điện thoại, giọng anh thật ngọt ngào: “Em điều chỉnh đồ đạc dứt chưa?”
Mấy hôm trước tôi lỡ hẹn Trác Hạo tối nay cho giúp chở đồ về nhà, nhưng ngờ đâu lại phát sinh bữa đại tiệc karaoke chia tay lớp vậy này, xem ra Việc chuyên chở đống đồng nát Bội nghĩa triệu của tôi nên lùi lại một ngày thôi.
chúng tôi lấy tinh thần, vứt ngay khẩu khí cự cãi hùng hổ sở hữu Tiêu Tiêu ban nãy, chuyển qua chất giọng vô cùng dịu dàng hiền thục nói có anh: “Em sợ hôm nay chưa gửi được rồi, ban đêm em còn phải đi họp lớp nữa.”
Trác Hạo hỏi: “Sắp tốt nghiệp mang lại địa điểm rồi, còn họp lớp gì nữa?”
tôi định kể buổi tối nay tụi tôi đang đến cửa hàng Goleden Melody, cả lớp tụ họp đông đủ nghịch bời lúc đầu chia tay, Hotline tắt là “họp lớp”. Tuy vậy chưa đợi tôi giải thích khái niệm kiểu sáng tạo bí ẩn khôn xiết “Tô Nhã” này, anh đã vội nói: “Nhã Nhã, anh xin lỗi! Có khách mang lại, chưa chuyện trò nữa, buổi tối nay vui vẻ nhé! Mai anh vẫn mang lại đưa đồ về mang lại.”
tôi mới chỉ “Ơ” lên một tiếng, còn chưa kịp đòi nụ hôn tạm biệt thì Trác Hạo sẽ gác máy.
bên chúng tôi xị ra. Giờ là giữa trưa, con người buộc phải nhà hàng ăn uống nghỉ ngơi. Có lẽ nào quý khách hàng không thấy đói à? Cứ nhằm giờ ẩm thực ăn uống cơ mà bàn chuyện!
buổi đêm, bên trên mặt đường đến Golden Melody, bên tôi và Tiêu Tiêu vừa chạy bộ vừa bàn tán.
Tiêu Tiêu hỏi: “Tô Nhã này, công việc của cậu cho đâu rồi?”
“Hòm hòm rồi, bố mẹ tớ nhờ nơi quen biết, xin đến tớ đến trường Trung học hàng đầu dạy, nghỉ hè kết thúc vẫn đi làm. Mọi người Tiêu Tiêu này, lần sau gặp gỡ nhớ đề nghị hotline tớ là giáo viên Tô nhé, đa tạ.”
Tiêu Tiêu mới đầu còn hứ một tiếng, sau đã từng vẻ ái mộ nói: “Ôi, bao gồm bác mẹ là viên chức, có lợi thật đấy! Việc gì cậu cũng chẳng hề lo, vừa có lợi nghiệp đã có ngay việc làm. Trường Trung học số 1 dẫu vậy, là trường chuẩn quốc gia ấy. Nghe nói trường ấy nhiều “màu” lắm, chỉ riêng trợ cung cấp lớp tự học ban tối thôi, một năm cũng đủ sở hữu một phần tía chung cư ba gian hai sảnh. Bao gồm điều, tiếc cụ cho các mầm non nước căn nhà, một cô nuôi dạy hổ chuẩn bị hại cụm em rồi.”
>> bài viết liên quan thể loại Truyện ngôn tình h
tôi sấn sổ đáp trả: “Ngưỡng tuyển mộ con người ta chứ gì, nhận tớ là bà bầu nuôi đi! Sau này, lúc nào bà nuôi mang đến chị em nuôi miếng bánh, nhất định bà mẹ nuôi vẫn phân tách đến con miếng cháo!”
Tiêu Tiêu tức tối quát: “Cút!”
Hai đứa làm tiếp cười cợt nghịch tới tận Golden Melody. Cả lớp tụ tập đông đủ, cuộc họp lớp xác nhận ban đầu.
Vừa trông thấy tôi, lớp trưởng vẫn chóng vánh mời chúng tôi hát bài bước đầu tiên để khuấy rượu cồn không khí. Cậu ta còn chưa ngớt tâng bốc rằng giọng của tôi khôn cùng truyền cảm.
Tiêu Tiêu nghe rứa nuốt chưa trôi, lẩm bẩm: “Lớp trưởng bị điên rồi!”
Vờ cũng như không nghe thấy lời Tiêu Tiêu, tôi trịnh trọng nỗ lực micro chọn bài xích, đắm chìm chứa tiếng hát.
Hát xong bài bác bước đầu tiên, bốn phương tám hướng vang dậy tiếng la ó, chúng thành viên nhao nhao van nài: “Tô Nhã! Chị Tô! Dì Tô!… Làm ơn tha mạng! Nhường lại micro mang đến tớ được không?”
chúng tôi đành trả micro, Tiêu Tiêu hờ hững hứ một tiếng: “Thế nào? Đau chưa! Trình này mà cũng đòi song ca mang tớ á?”
chúng tôi chưa thèm đáp lại chúng, quay sang nói sở hữu Tiểu Lý sẽ cố micro: “Này, Lý Tử, Tiêu Tiêu có muốn hát một bài xích.”
Lý Tử mặt tái mét hét toáng lên: “Đừng! Cậu hát xong lũ tớ vẫn chết mang đến nửa mình rồi, ngồi nghe Tiêu Tiêu hát nữa thì cho nửa còn lại chẳng những chết nốt Hơn nữa hóa tro luôn.”
Kỳ thực tôi cũng như Tiêu Tiêu rất muốn được hát nhưng đám chúng ta ác ôn này cấm đoán tụi tôi cơ hội biểu đạt. Bọn chúng nó bảo, ý muốn hát ư, được thôi, chờ đến lúc bao gồm cả uống say, không ai nghe thấy gì nữa thì mang lại lượt tôi.
bởi thế, để mấy đứa chuyên gia giữ micro buông tay, chúng tôi và Tiêu Tiêu ban đầu tiến hành campaign dụ dỗ và chuốc rượu. Được một lúc, bên mũi mấy đứa kia chẳng chút biến sắc, còn bên tôi sẽ Chịu chưa nổi hy vọng bước vào che chở sinh lắm rồi!
Tiêu Tiêu chú ý tôi khổ sở nhăn nhó mặt mày liền hiểu ngay vấn đề: “Thôi xong! Vừa uống được ít rượu đang gắng này rồi! Mau nhưng đi đi, để tớ đánh nhau nốt!”
chúng tôi cảm kích, lẹo tay thi lễ xin chào chúng, rồi đứng dậy xây dựng thẳng tiến tới che chở sinh. Khổ nỗi, đây là lần ban đầu tôi đặt chân tới cửa hàng Golden Melody này, nào tất cả biết phòng thủ sinh ở chỗ nào! Trước nay cả bầy chỉ quen mang đến một tiệm khác bí quyết trường cả vòng loài người thôi.
>> đọc thêm chuyên mục truyện Cưới trước yêu sau